Đau xót độc nhất là lúc tôi nghe cô ấy thú nhận rằng đã cùng anh ta có tác dụng chuyện đó, bên nhau vượt qua cái số lượng giới hạn mà tôi luôn cố gắng giữ gìn và vun đắp.


Tôi cũng như những bạn bè thuộc trang lứa, cũngtràn đầy ước mơ cùng hi vọng cho tương lai của mình. 4 năm trước, lúc tôi còn làmột cậu học sinh lớp 12, tôi cũng luôn ao ước được bước chân vào giảng đườngđại học, được trở thành sv của một ngôi trường bao gồm tiếng ở thủ đô.

Bạn đang xem: Truyện tình yêu bị phản bội

Thế nhưng mọi thứ lại không mỉm cười với tôi khitôi thi trượt đại học. Mặc dù điểm của tôi đạt bên trên sàn nhưng so với điểm chuẩncủa trường thì vẫn là loại thừa thấp, tôi thiếu tới 3,5 điểm. Vậy là hi vọngcánh cửa đại học rộng mở trước mắt đã tan thành mây khói.

Thi trượt đại học, tôi quyết định đi học nghề.Tôi muốn có tác dụng quen với cuộc sống tự lập với gia đình tôi cũng không tương đối giả gì.

Vì trường tôi học nghề ở giải pháp nhà 30km phải tôikhông thể đi về trong ngày được. Tôi mướn một phòng trọ nhỏ ở gần trường chotiện việc đi lại. Cùng cũng chủ yếu tại đây, tôi đã thân quen Mai.

Gia đình Mai ở tỉnh khác, nhưng vì chưng bố Mai chuyểncông tác, cả gia đình đã chuyển tới đây sinh sống. Công ty Mai bán sản phẩm tạp hóa ởgần ngay quần thể nhà mà lại tôi trọ, cô ấy lại học thuộc lớp với nhỏ bà chủ nhà tôi nêncũng giỏi qua lại đây.

Mai cũng giống như biết bao cô học sinh trunghọc khác, hồn nhiên, vô tư nhưng ấn tượng để lại vào tôi nhiều nhất đó chínhlà đôi má lúm đồng tiền và giọng nói trầm khan như đàn ông của Mai. Hễ cô ấy cứcất giọng lên là tôi lại cười.

Từ những câu trêu đùa vu vơ, những ánh mắt liếcnhìn nhau chớp thoáng mà shop chúng tôi đã yêu thương nhau bao giờ không hay.

Mai chăm chỉ, gọn gàng với sạch sẽ. Cứ thỉnhthoảng sang mặt khu trọ tôi là cô ấy lại tranh thủ nấu cơm, dọn dẹp công ty cửa gọngàng, ngăn nắp. Dịp đầu, sợ bố mẹ Mai biết chuyện nên cửa hàng chúng tôi giả bộ như anhem kết nghĩa, quý mến và giúp đỡ nhau. Dần dần về sau, bố mẹ Mai biếtchuyện nhưng cũng ko cấm đoán gì, chỉ nói chúng tôi nên biết giúp đỡ nhau tránhlàm ảnh hưởng tới việc học.

Bố mẹ Mai có vẻ quý tôi cần thỉnh thoảng nhà cókhách giỏi giỗ chạp cũng thường gọi tôi quý phái ăn cơm cùng. Thậm chí, bố Mai còntìm mang đến tôi một công việc có tác dụng thêm ở xưởng cơ khí mà lại chú đang làm quản đốc ởđó.

Chẳng mấy chốc mà lại tình yêu của chúng tôi được 1năm. Mai cũng nhận được kết quả thi đại học. Cô ấy trúng tuyển vào một trườngđại học dân lập ở Hà Nội. Mọi người đều vui mừng cùng tôi cũng thế.

Nhưng càng gần đến ngày cô ấy chuẩn bị đi nhậptrường thì niềm vui của tôi cũng ngày một giảm dần, nhìn cô ấy tất tưởi đi muasắm đồ đạc, quần áo mới mà lại tôi thấy buồn. Tôi sắp phải xa Mai rồi. Dù rằng HàNội với Thái Nguyên cũng chẳng xa là mấy, một mon cô ấy gồm thể về thăm nhà,thăm tôi 1 lần hoặc tôi xuống đó thăm cô ấy. Đang ở gần nhau, ngày như thế nào cũng cóthể chú ý thấy nhau nhưng mà bây giờ xa nhau chừng thế này tôi thấy hụt hẫng quá!

(Ảnh minh họa)

Trước hôm cô ấy xuống Hà Nội, cửa hàng chúng tôi cùng nhau đi chơivà nói chuyện rất nhiều. Tôi đã định rằng ngày hôm đó chúng tôi sẽ thuộc nhauvượt vượt giới hạn chất nhận được bởi tôi muốn chắc chắn một điều rằng cô ấy là củatôi trước khi cô ấy đi.

Mặc cho dù bản năng đàn ông mách nhau bảo với thúc giụctôi làm cho điều đó nhưng tôi đã không làm. Tôi nghĩ rằng bản thân cần phải trân trọngcô ấy, tin cô ấy và giữ gìn mang đến cô ấy mang đến đến ngày shop chúng tôi cưới nhau vì cô ấylà người tôi yêu. Hôm đó, cửa hàng chúng tôi cũng đã thề thốt với nhau rằng sẽ mãi yêunhau và bên nhau vượt qua tất cả để đi đến hạnh phúc cuối cùng.

Xem thêm: Sinh Viên Bách Khoa Và Bản Nhạc Chế Sinh Viên Bách Khoa, Nhạc Chế Đời Sinh Viên

Hai năm sau tôi tốt nghiệp cao đẳng nghề. Tôiđược nhận vào làm chính thức tại chỗ làm của bố Mai mà trước đây tôi có tác dụng thêm.Chúng tôi vẫn hạnh phúc cùng nhau dù cô ấy bao gồm đi học xa và shop chúng tôi ít có cơhội gặp. Cũng để đảm bảo mang đến hạnh phúc của nhì đứa đề nghị bố mẹ tôi cũng đồng ýlên nói chuyện với bố mẹ Mai mang lại hai gia đình được qua lại, coi cửa hàng chúng tôi như nhỏ trong nhà.

Từ ngày đi làm bao gồm thức, tôi kiếm tiền cũngkhá, gồm chút dư dả nên các tháng tôi đều gửi tiền mang lại Mai để cô ấy thêm tiềnchi tiêu. Bởi ở xa nhà đồ vật gi cũng thiếu, đồ vật gi cũng cần đến tiền, đã thế lạiở Hà Nội mọi thứ đều đắt đỏ, tôi biết tính cô ấy thích mua sắm phải sợ cô ấy lạinhịn ăn nhịn uống thì khổ.

Cứ thế, chẳng mấy cơ mà đã đến ngày kỉ niệm 4 nămyêu nhau, nhưng Mai bận thi buộc phải không thể về. Tôi muốn dành riêng một niềm vui bấtngờ cho cô ấy bắt buộc đã không báo trước nhưng mà xuống tận nơi để gặp Mai. Tôi muốn kỉniệm 4 năm của chúng tôi sẽ thật ý nghĩa, tôi sẽ đưa cô ấy đi chơi những nơi côấy thích, ăn những món ngon và với mọi người trong nhà hạnh phúc như những ngày cô ấy còn ởnhà.

12h trưa, ô tô tới bến xe. Tôi vội vã bắt xe ômtới chống trọ của Mai để gặp cô ấy vì lúc này là thứ 7, cô ấy được nghỉ học ởnhà.

Dù mệt mỏi nhưng tôi vẫn cố gắng chạy thật nhanhđể lên gặp và mang đến cô ấy bất ngờ. Hết tầng 2, tầng 3, tầng 4… Tôi thở mạnh,một tay giữ trước ngực với một tay gõ cửa chống Mai.

Từ trong chống vọng ra tiếng nam nhi nói: “Aiđấy”, tôi hơi ngạc nhiên nhưng nghĩ đó là bạn của Mai và cô bạn cùng phòng nêntôi kệ, tiếp tục gõ cửa.

Khi cửa phòng mở, một chàng trai với vẻ mặtthư sinh cùng cặp kính cận đi ra. Tiếp theo đó là giọng của Mai hỏi: “Aiđấy anh”…

Nhìn thấy tôi, cô ấy ngạc nhiên lắm, cô ấy nhìntôi chằm chằm và luôn miệng hỏi “sao anh lại ở đây?”. Tại sao ư? Tôi đến đây vìcô ấy cơ mà… Tôi bước vào phòng nhưng cảm thấy ngột ngạt vô cùng, tôi thấy nặng nề thởvà chỉ muốn bước tức thì ra khỏi đây. Nhưng tôi cần một lời giải thích, do thế tôiở lại với cố tra cứu kiếm coi cô bạn của Mai ở đang ở đâu?

Tôi cùng Mai nói chuyện với nhau, Mai mang đến tôi biếtanh đại trượng phu kia là người yêu thương mới của Mai. Anh ta học cùng trường nhưng ở khóatrên, anh ta cũng ở thuộc khu trọ này với Mai. Tuần này, cô bạn cùng phòng vềquê đề xuất anh ta qua phòng ở cùng với Mai.

Nhìn cô ấy vừa nói vừa khóc mà lại sao tôi khôngthấy tất cả một chút thương hại nào, tôi thấy ghét, thấy căm thù bởi cô ấy đãlừa dối tình cảm của tôi, đánh đổi tình thân 4 năm của chúng tôi để bên mộtthằng con trai mà cô ấy mới thân quen được vài ba tháng.

Nhưng đau xót nhất vẫn là thời điểm tôi nghe cô ấy thúnhận rằng đã thuộc anh ta làm chuyện đó, cùng mọi người trong nhà vượt qua chiếc giới hạn cơ mà tôiluôn cố gắng giữ gìn và vun đắp.

Tôi ra đi nhưng mà thấy bản thân như một thằng ngốc bấylâu ni cứ ảo tưởng về một tình yêu, một hạnh phúc bên cô ấy. Yêu nhau 4năm, chăm sóc đến nhau, giữ gìn cho nhau từng chút một để rồi cô ấy bỏ tôi đi,thậm chí sẵn sàng dưng hiến một giải pháp dễ dàng cho một thằng con trai khác khôngphải tôi. Tôi đau lắm!

Giờ đây gia đình cô ấy vẫn chưa biết chuyện haiđứa, tôi cũng chẳng biết phải đối diện với bố mẹ cô ấy như thế nào? gồm lẽ tôinên về quê tốt đi tới một nơi khác để làm, để tránh xa gia đình cô ấy đi thìhơn.

Bây giờ các bạn răn dạy tôi đề nghị làm gì, tôi ướcgiá như khi ấy tôi đủ bản lĩnh để đấm thẳng vào mặt hắn ta – thằng nam nhi xấuxa đã cướp mất tình thương của tôi thì gồm lẽ giờ tôi sẽ thoải mái hơn…

Bài viết liên quan

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *