(ongirlgames.com - thâm nhập viết bài cho tập truyện "Ai cũng có một chuyện tình để nhớ")

Tình yêu tương tự trò chơi, nếu bạn ta bước đầu cuộc đùa thì phải gật đầu đồng ý kết quả. Nếu như chỉ là một trong trò chơi bình thường thì tất có bạn thắng kẻ bại nhưng lại nếu trò chơi đó lại là tình cảm thì sẽ chẳng bao gồm ai chiến thắng ai chiến bại mà chỉ gồm cả hai thuộc tổn thương.

Bạn đang xem: Chơi game tình yêu ảo hôn nhau miễn phí

***

.....Quá khứ......

- Tao thách ngươi tán đổ được con bé nhỏ kia đấy! nhỏ đây kiêu lắm, trông bình thường mà kiêu thấy tởm.

- Tán thì tán, nếu tao tán đổ thì mi mất chiếc gì?

- Tán đổ là nó nhận lời mày cho dự sinh nhật tao tháng sau nhé, tuy vậy mày bắt buộc đá nó ngay mang đến hết kiêu , làm cho được thì tao mất mày đống máy trong trò chơi được chưa!

- Ok! vậy nhé!

Tôi vẫn nghe không bên dưới hai mươi lần đoạn thu thanh này, đang bảy năm trôi qua nhưng các ký ức tuổi học tập trò vẫn còn y nguyên vào đầu tôi.

*

Ngày kia tôi là 1 trong những con bé học đứng tuyệt nhất nhì trường tuy không xinh đẹp nhưng lại là mục tiêu của nhiều chàng trai ao ước cưa.

- Hà ơi! Em đang làm những gì thế? học hành ít thôi em học xuất sắc thế hình trạng gì chẳng đỗ.

Tôi từ chối nhìn Nam:

- Anh lúc nào thì cũng chủ quan, giỏi thì cũng trượt như thường.

Nam cười cợt cười gãi đầu:

- Ừ cũng đúng, em muốn nên ăn những gì anh sở hữu cho!

- Em muốn ăn kem, em muốn ăn kem!

Tôi lúc nào cũng làm nũng anh như thế khiến Na dở khóc dở cười.

- Em cứ như con nít ý suốt ngày đòi ăn uống kem, cầm cố muốn ăn gì khác kem nữa không?

Tôi mỉm cười tươi roi rói năm đem khủy tay Nam:

- thiệt không? thiệt không? Em muốn ăn uống Sô cô la nữa! Anh download đi, thiết lập đi!

- Được rồi, lên xe anh đèo.

Tình yêu thương cứ thấm thoắt mang đến tôi cùng Nam cũng yêu nhau được cha tháng, sinh nhật bạn anh cũng sắp đên.

- Hà! buổi tối thứ bảy này đi đến sinh nhật thằng Minh thuộc anh được không?

Tôi gãi gãi đầu:

- nhưng lại em xấu hổ lắm, chúng ta anh có chê em xấu không? Em biết mình xấu như ma mà!

Nam ly vào đầu tôi một cái:

- Đến đi em, sợ gì? chúng nó chê thì kệ bọn chúng nó miễn là chúng mình yêu nhau là được.

Tôi hơi ngần ngại:

- Được rồi! Hôm kia em mang đến nhà Minh anh ra đón em nhé! Đừng qua bên em bố mẹ em lại quán triệt đi đâu, phụ huynh em nghiêm lắm lúc nào thì cũng cấm tiệt chuyện yêu đương.

Nam cười hiền đáp:

- Được rồi! Nghe theo em tất.

Tình yêu trong tuổi này so với anh chắc chỉ là trò chơi mà thôi, tôi biết thừa kế hoạch của anh và bầy đàn bạn, họ có nhu cầu tôi ngượng mặt một phen mang đến bõ tức cơ mà tôi lại là đứa ngang bướng từ bé xíu chuyện gì cũng không khi nào để mang đến mình chịu thiệt, anh ao ước chơi trò chơi thì em cũng xin được tiếp anh vài hiệp. Quan niệm của tôi cực đoan lắm bắt buộc không?

Kết quả đó là tôi chưa đến cuộc sinh nhật đó mà theo phụ huynh đi nghịch ở Quảng Ninh. Anh bao gồm đến nhà tìm tôi hay không thì tôi cũng chẳng quan tâm, tình thương của công ty chúng tôi được mấy phần là thật sự mấy phần là gián trá tôi cũng ko đo được. Vật dụng hai anh mang lại tìm tôi với cùng một câu hỏi:

- Sao hôm đấy em lại không đến? Anh mang lại nhà em cũng chẳng tất cả ai ngơi nghỉ nhà.

Anh mang lại nhà tôi sao? Đến nhằm lôi tôi đến buổi tiệc rồi làm nhục tôi sao?

- bọn chúng mình chia ly đi!

Anh ngơ ngác như không hiểu, anh nạm chặt vai tôi bắt tôi bắt buộc nhìn thẳng vào đôi mắt anh:

- Sao lại chia tay? Em bị sao thế? Em lừa anh rồi ao ước chia tay anh là sao? Em nói thiệt đi là vì sao? vị sao?

Tôi gạt tay anh ra dẫu vậy không được, bọn chúng tôi bây giờ đang đổi mới trung tâm để ý của rất nhiều người:

- Em lừa anh? Em lừa anh? Anh nên nghĩ kỹ lại xem như là ai lừa ai? Chẳng phải việc anh tán tỉnh em rồi mời em đến buổi tiệc bạn anh toàn bộ đều là trò anh cá cược cùng với lũ các bạn anh giỏi sao?

- Em nói gì thế? Anh lừa em bao giờ? Anh yêu em là thiệt mà!

Anh vẫn tồn tại biện hộ cho bản thân mình một giải pháp trắng trợn do vậy sao?

- Em biết toàn bộ rồi, anh đừng lừa em nữa! dừng trò nghịch lại trên đây đi!

Anh thả tay tôi, tức giận nói:

- Hóa ra em đang biết tất cả mà vẫn liên tiếp diễn trò với anh sao? Em thật độc ác!

- Tôi tàn ác còn anh thì chắc chắn là tử tế đấy! Anh đừng nghĩ rằng anh tất cả tiền, rất đẹp trai nhưng cô nào thì cũng chết mê chết mệt anh, chi phí cũng chỉ là đều thứ do cha mẹ anh chu cung cấp cho cơ mà thôi đâu bao gồm phải của anh? Anh bao gồm biết đông đảo kẻ như anh call là gì, anh chỉ là núm hệ F2 mà thôi, còn F2 là gì thì nếu anh tập trung nghe giảng chắc hẳn biết.

Những lời tôi nói chắc chắn anh hiểu, F2 là từ dùng chỉ hồ hết thứ với nghĩa quăng quật đi, nếu ai đó đã từng học viên học thì cũng nghe biết phép lai tài chính người ta không bao giờ sử dụng phép lai mang đến đời F2. Tôi dùng từ đó để nói anh thực sự cũng tương đối hối hận nhưng tiếng nói như chén ăn cơm nước hắt đi sống thọ chẳng khi nào thu lại được.

*

***

.........Hiện tại........

Bảy năm đang trôi qua, quá khứ sẽ chôn vùi nhưng những ký ức về anh vẫn tồn tại mãi trong thâm tâm trí tôi. Tình yêu là 1 trong những trò chơi gian nguy kẻ nào chơi rất nhiều bị tổn thương, rất nhiều vết giảm lên trái tim tôi đã và đang lành theo năm mon thì vết sẹo giữ lại thi thoảng lại nhức nhức. Bảy năm không chạm mặt anh cứng cáp giờ này anh vẫn quên con nhỏ xíu năm xưa đã từng tổn yêu quý anh, anh chắc đã và đang có tình nhân hoặc có bà xã rồi. Bảy năm tôi học xong xuôi đại học tiếp đến du học 2 năm cũng khiến tôi trưởng thành hơn, trải qua vài ba cuộc tình người Việt cũng có người nước ngoài cũng có thể có nhưng không ai hoàn toàn có thể cho tôi bến đỗ cuối cùng, bây chừ tôi hết sức muốn chạm chán anh nói với anh một câu "Em hết sức nhớ anh, em yêu thương anh là sự việc thật".

- Ngày mai đi làm rồi à? -Hiền, cô bạn thân của tôi hỏi.

- Ừ! có tác dụng về Marketting ngươi ạ, cũng chán lắm, tao ước ao đi dịch hơn chứ ngành đó tao không biết mấy.

- con ngốc, biết đồng ý thử thách chứ! ông chồng con đi chứ, nhỏ nhắn Cún đang đợi bà xã nó được hình thành đấy! Tao đưa ra quyết định sẽ yêu cầu làm dâu gia với mày.

- sui gia với thông khói loại gì! không thằng làm sao thèm rước thì mang đâu tao sinh được vk cho thằng Cún đấy, mày mong muốn tao làm cho Thị Mầu phiên bản hiện đại à!

Hiền lườm tôi một cái:

- Mày bỏ cái thói nói năng xỉa xói tín đồ khác đi thảo làm sao chẳng thằng nào chịu được loại tính của mày, tức mong chết!

Tôi mỉm cười giảng hòa:

- Được rồi, tao đang sửa tuy vậy mà tao new 25 tuổi thôi, còn con trẻ chán chồng con gì bây giờ!

Sáng hôm sau, tôi lục sục dậy, trang điểm phóng xe pháo như bay đến công ty, ngày thứ nhất đi làm nên đi nhanh chóng chứ đi muộn chỉ có ê mặt mà lại thôi. Anh nhân viên trong chống Marketting lạm la giới thiệu:

- xin chào em, anh là Quân 28 tuổi, chưa vợ. Đây là Hải vẫn có vợ và con, đấy là chị Oanh 30 tuổi đã bao gồm chồng, đó là Minh 24 tuổi đã có bạn trai và chuẩn bị xuất giá bán về dinh.

Anh ta loanh quanh giới thiệu một vòng, rồi bỗng dưng nói lớn:

- Nhân vật quan trong nhất của phòng đã mang lại rồi, đây là Nam nó còn trẻ mà lại mà đã lên được chức trưởng chống rồi đó, bầy anh cũng chịu chiến bại nó luôn.

Quân kéo tôi ra trình làng với vị trưởng phòng mà theo trí tưởng tượng nên là già trung bình 40- 50 tuổi, bụng béo hoặc to phì, phương diện đầy nghiêm ngặt nhưng thật không tưởng tượng nổi lại là anh.

- reviews với trưởng chống đây chính là nhân viên mới, tên là Thanh Hà, xuất sắc lắm nhé, tới trường thạc sĩ sinh sống nước ngoài, 25 tuổi đấy sếp.

Quân cù ra huých vào tay tôi cười nói:

- Đây là trưởng phòng của chúng ta, thương hiệu là phái nam chưa bà xã đâu!

Thật sự là anh mà lại tôi lại không thể nói với anh như xưa mà chỉ có thể như nhị người xa lạ mới chạm chán nhau :

- kính chào anh! Tôi là Hà rất mong được sự hỗ trợ của anh.

Anh cũng chẳng phản bội ứng gì cũng chỉ lạnh nhạt đáp lại:

- kính chào cô, rất muốn cô tập trung vào làm việc có gì ko rõ thì hỏi tôi hoặc hỏi anh Quân.

Xem thêm: Giá Máy In Canon 2900 Mới - Máy In Laser Canon Lbp2900

Anh khác xưa không hề ít chững chạc hơn, ít cười cợt hơn, ngặt nghèo và ghẻ lạnh hơn. Tôi yêu thương anh nhưng tình yêu này bắt buộc chôn chặt vì hiện nay chúng tôi chỉ gồm quan hệ đồng nghiệp, chắc anh vẫn quên tôi thậm chí ghét bỏ tôi cũng đề nghị nhưng ráng thì sao? tất cả người đã từng có lần nói rằng "em không phải người xuất sắc nhưng bên trên toàn nhân loại này thì em là duy nhất. Anh trân trọng cũng được, ko trân trọng cũng không sao. Nếu như một ngày anh lạc mất em thì em sẽ không để anh tra cứu thấy. Tình chúng ta cũng vậy, tình yêu cũng thế nếu đã nói giã từ thì sau này không hẹn gặp gỡ lại".

Dù nói vậy nào yêu thương một người muốn quên là quên được ngay đâu, nhìn thấy fan ta mà lại không nói được câu "em yêu anh" thì tất cả gì khổ sở hơn.

- Này Hà, cô ngồi xuống đây ăn uống chung với hai cửa hàng chúng tôi luôn đi, dù sao cũng là đồng nghiệp.

Hóa ra là anh và các bạn gái, anh bao gồm ý gì đây?

- Đây là bạn gái tôi, Mai hiện tại đang làm bên kế toán. Còn đây là Hà, nhân viên cấp dưới mới nhân tiện chạm chán thì mời vào chỗ này ăn luôn.

Nhân nhân thể mời vào ăn uống luôn? Đúng là sử dụng từ giỏi thật! chú ý anh với cô bé thân mật khiến cho trái tim tôi nhói đau như thể vệt thương cũ lại bị rỉ huyết vậy, đau ? hết sức đau, đau để cho tôi khó khăn thở.

- chào chị! Em là Mai, bạn nữ của anh Nam, cực kỳ vui được gặp gỡ chị. Chị trông thân quen lắm, những năm trước chị học kinh tế quốc dân ạ?

- không chị học Ngoại ngữ,

- Ồ, học mấy ngôi trường đấy vất vả lắm, vắt chị đang kết hôn không ạ?

- Chị chưa! Về nước bất biến rồi mới kết hôn.

Cô gái tên là Mai này thì nhiệt độ tình tới mức thái quái:

- Chị có bạn trai chưa, em có anh bạn cũng giỏi giang lắm những năm trước cũng đi du học tập hiện thống trị công ty máy tính. Anh ấy xuất sắc quá đề nghị chẳng cô như thế nào dám với hiện nay vẫn "ế".

- Chị không nghĩ mang đến nhưng có cơ hội sẽ gặp xem "nhà khoa học" nhưng mà em nói đó cầm nào nhé!

Nam ngồi nghe nhị người shop chúng tôi nói chuyện:

- Hai người không định ăn trưa à?

Mai cù ra mỉm cười hiền:

- có có! Anh hotline món đi!

Mai cù ra hỏi tôi tiếp:

- Chị Hà này? cấp cho 3 chị học tập trường của tỉnh yêu cầu không?

- Ừ! Sao em?

- Thì anh nam cũng học tập trường kia đấy, các bạn liệu có biết nhau không?

Tôi cười:

- Biết làm sao được, hồi kia chị là mối sách chủ yếu hiệu mà ngay đến quen tín đồ tên là phái nam cũng chẳng tất cả cơ.

Anh nhăn khía cạnh đáp:

- Anh cũng chẳng xem xét hồi đấy gái bâu xung quanh anh đầy, toàn mỹ nhân chứ tương đối đâu mà vồ cập mọt sách.

Mai lè lưỡi:

- Lại nói phét! Năm lớp 12 chẳng thấy cô như thế nào cả mà dám khoe gái bâu đầy!

Tôi cũng không thích ngồi ăn kèm hai người này, dù nuốm nào hiện thời nhìn thấy họ mặt nhau khiến cho tôi vô cùng khó khăn chịu.

- Thôi xin phép hai người, tôi có bài toán đi trước. Hẹn gặp gỡ buổi chiều!

Anh hy vọng xem tôi còn cảm xúc gì hay không sao? Tôi là kẻ một đi không xoay đầu lại hơn nữa anh vẫn có bạn gái thì cảm tình này bắt buộc che giấu.

*

Hai tháng làm cho việc, tôi vẫn luôn như vậy không hờ hững nhưng cũng chẳng nhiệt độ tinh cùng với anh bao giờ, còn anh đối với tôi thì vẫn lạnh lùng thậm đưa ra nghiêm khắc liên tiếp bắt lỗi tôi trong công việc để kiếm cớ phê bình, anh cũng xuất xắc đưa bạn nữ đến nhằm trêu tức tôi cơ mà tôi cũng chẳng màng thân thiết nữa, tôi sẽ dần thu lại cảm xúc này, chôn thiệt sâu vẫn luyện bạn dạng thân bản thân lý trí hơn, nhìn thấy anh tim không được đập nhanh nữa đang quên anh đi, sẽ tập coi anh chỉ là cấp trên và cũng trở nên tập yêu tín đồ khác nữa.

- chỗ này em đề nghị điền thêm phần chú giải nữa, đùng nản gồm gì anh sẽ giúp!

Phong mặt phòng sale liên tục suy nghĩ tôi, góp tôi khắc phục số đông lỗi sai, thông báo tôi ăn trưa..vv nói tóm lại là người lũ ông tốt rất tốt. Tôi tiếp tục ăn trưa, đi làm việc về và đi dạo cùng anh. 25 tuổi sắp đi qua 26 tuổi chuẩn bị tới tôi cũng nên tìm cho bạn một bến đậu chứ?

- Cô làm cái gì đây, đây nhưng mà là bảng biểu à? Cô nên tập trung vào công việc đi suốt ngày chỉ lo chuyện yêu thương đương!

Đây chính là lời nhấn xét của trưởng phòng về bảng biểu tôi vừa làm.

- Xin lỗi! tôi có tác dụng sai chỗ nào thì anh bắt buộc chỉ ra chứ quan yếu nhận xét thông thường chung như vậy được.

Tôi cũng chẳng nên là dạng vừa đâu, kẻ nào vô cớ phê bình tôi không lý do thì tôi yêu cầu đấu tranh cho cùng.

- Cô không đúng ở đâu? doanh nghiệp này tuyển chọn cô về để triển khai gì? Mỗi vị trí sai nơi đâu mà cũng chẳng thể nhận ra thì tự chức đi cho rồi.

- Được anh chỉ mang đến tôi nơi sai thì tôi mau chóng từ chức ngay!

Kết trái sau cuộc cãi nhau với vị trưởng phòng thì tôi không đi làm nữa thậm chí còn nghỉ ko lý do. Anh mong muốn gì? Đuổi vấn đề tôi thì rất solo giản chỉ việc nói một câu là được không yêu cầu làm mấy việc vô ích đó. Chẳng nhẽ anh không có gì tý cảm tình nào với tôi chăng? Có tín đồ từng nói khi người ta chẳng còn tình yêu thì họ hoàn toàn có thể vô tứ làm tồn yêu quý nhau cơ mà chẳng mảy may bận tâm. Hơn 8 năm rồi, cửa hàng chúng tôi chắc sẽ chẳng thể nào quay lại được như xưa nữa, tình yêu của shop chúng tôi chỉ là lừa dối, yêu, hận liệu hoàn toàn có thể đến được bờ bến nào đây?

- Ping pong....ping pong

Tôi chạy ra mở cửa:

- Ai đấy?

- Là tôi! Sao không đi làm?

Tôi cũng chẳng thèm mời anh vào nhà, đáp ngắn gọn:

- Mai nộp solo nghỉ việc!

Anh chỉ nói:

- Em nghỉ việc thì đống vấn đề của em thì cụ nào? Em hãy nhớ là em ký hợp đồng một năm với doanh nghiệp nếu phá thì buộc phải bồi thường.

Tôi gắt lên nói:

- Chẳng nhẽ gia đình người ta có bài toán mà doanh nghiệp không xử lý cho sao? doanh nghiệp gì mà lại quá xứng đáng thế.

Anh đáp gọn lỏn:

- bài toán gì?

Tôi đâu gồm kém:

- Ra quốc tế định cư! À không rước chồng, ông chồng không cho đi làm nữa.

- lấy Phong à? Nghe nói cậu ta vẫn tồn tại lo sự nghiệp lắm không tính đến chuyện kết bạn đâu.

Anh cũng biết chuyện tôi cùng Phong cơ đấy, vậy sẽ sao, không có người thương hiệu Phong thì cũng có thể có người thương hiệu Minh, tên Lâm, thương hiệu Hải, chẳng nhẽ nhân loại này đàn ông chết hết rồi sao?

- Vậy sao? nhưng lại tiếc phải thông báo rằng ông chồng tôi chưa hẳn tên Phong đâu! Anh ấy là bạn học cũ của tôi ở mặt Nhật đó shop chúng tôi dự định kết hôn tiếp đến sang đấy định cư luôn.

Lần này anh không nói gì nữa chỉ nhìn tôi chăm chắm như nghìn lời hy vọng nói, cửa hàng chúng tôi đã làm cho tổn yêu đương nhau tương đối nhiều nhiều đến mức trái tim chồng chéo vết yêu mến này đến vết yêu quý khác, lốt thương này chưa lành lại đến vết yêu quý khác, hồ hết vết sẹo còn lại sẽ trường tồn chẳng bao giờ có thể xóa được cứ lúc trở trời nó lại nhói đau.

- Chúc em hạnh phúc!

Đây chắc hẳn rằng câu tốt nhất anh rất có thể nói hôm nay sao? Sao anh không nói em chớ đi, em đừng rước hắn ta chẳng hạn, cũng đúng làm thế nào anh có thể nói rằng được trong những khi anh sẽ có nữ giới thậm chí còn đã hận tôi chăng?

- Cám ơn anh!

Quay đi cơ mà nước đôi mắt cứ tuôn trào, giá cách đây không lâu tôi không quá cạn tình cùng với anh, không thật cực đoan, không thực sự hiếu thắng gồm lẽ lúc này hai chúng tôi đã khác, sẽ không phải nói không lên lời như bây giờ, chắc hẳn rằng chúng tôi sẽ chưa hẳn xa nhau mang lại vậy. Giờ đây có lẽ anh đã đi được rồi chứ đâu còn rảnh cơ mà đứng chú ý tôi đâu, bỏ qua chính tình yêu của mình mới là vấn đề đáng hối hận nhất.

Một đôi tay ấm dìu dịu lau nước mắt cho tôi, không lẽ là anh sao? Anh không đi sao?

- yêu anh sao không nói?

Đúng là anh thiệt rồi, tôi chỉ muốn hét lên "em yêu thương anh, thật đấy!" nhưng cổ họng cứ nghẹn lại:

- Em ... Em.. Em

Anh hôn tôi cái hôn chứ đựng sự nhớ nhung kèm theo cả hờn dỗi, tôi cũng ôm anh mặc mang đến anh mong hôn từng nào cũng được bởi vì tôi cũng thực sự khôn cùng rất ghi nhớ anh nhớ mang lại mức những lần đi trên đường phố bất kể ở hà nội thủ đô hay Osaka tôi cũng giáo giác quan sát xem gồm phải anh không. Nỗi nhớ gặm nhấm khiến cho trái tim bao gồm sắt đá cho đâu cũng có những lúc mềm yếu.

- ráng còn Mai thì sao trên đây anh?

Anh cười:

- ngu à! Chuyện gì cũng tinh quái nhưng sao mỗi câu hỏi nhìn coi anh cùng nó gồm phải tình nhân không nhưng cũng chẳng nhấn ra, nó là bà cô bên chồng tương lai của em đấy.

Tôi bật cười, anh nhìn tôi thở dài:

- Thế bàn sinh hoạt cũ bên Nhật kiêm ông chồng tương lai của em bắt buộc tính sao đây?

Tôi cười:

- chũm mà vẫn kêu Mai là bà cô bên ông xã của em rồi, thế cần tính sao đây? nhưng mà mà dù cố nào thì cũng kệ anh ta!

Anh ôm tôi vào lòng cùng nói:

- cố em yêu anh từ bỏ bao giờ?

Tôi đáp:

- Yêu tự lâu, từ lâu lắm rồi, cách đây không lâu em nói ko yêu anh chỉ với giả thôi, dịp đấy đang thích anh lắm rồi mà. Được chưa?

Tình yêu đúng như trò nghịch vậy, hiệp đầu cả hai chúng tôi đều lose trái tim ai cũng ngổn ngang vết thương, hiệp hai cửa hàng chúng tôi dùng trái tim thương tổn đó để làm tổn yêu quý nhau nhưng mang lại hiệp thứ tía cả hai công ty chúng tôi đều là những người chiến thắng, 3 tháng yêu thương, 7 năm tương tư, lại 3 tháng giành lại tình cảm cứ nỗ lực tôi với anh cứ đi quanh co rồi sau cuối lại gặp mặt nhau khu vực cuối con đường.

Bài viết liên quan

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *