“Bích Ngọc, chú bọn họ Mạc Cảnh sơn của con cháu ngủ trong chống khách. Nửa năm qua đều là do chú ấy siêng sóc, mỗi buổi sáng sớm đều là chú ấy thuộc bà nội đi bọn dục, cùng phụ vương cháu chơi cờ, đi ra bên ngoài câu cá, nhiều lúc đưa cặp tuy nhiên sinh đi chơi một vài ngày, cháu yêu cầu cảm ơn chú ấy”

Khi Mạc Cảnh tô nghe Cung Nhã Yến từ bỏ khen bản thân như vậy, ông trong tim như nở hoa, ánh mắt đều là nụ cười: “Làm gì gồm đâu, đây phần đông là chuyện đơn giản và dễ dàng mà”

“Một bản thân tôi đơn độc sống mặt ngoài, đồ ăn đều là order bên ngoài, không lành mạnh chút nào, gồm thế ở đây dưỡng lão với đa số người là vinh hạnh của tôi”

Cung Nhã Yến nở nụ cười: “Bà cố gắng đã nói rồi, anh vẫn là người một bên với chúng tôi rồi, chớ khách sáo như vậy, trong nhà rất hiếm con cháu, bao gồm thêm fan thì cũng tốt”

“Đúng vậy, sống thuộc nhau, mọi người có thể chăm lo lẫn nhau” Mạc Cảnh sơn trên mặt lòi ra nụ cười, từ tốn nói.

Bạn đang xem: Cha của cục cưng là một tổng tài

Kiều Bích Ngọc tĩnh mịch lắng nghe, cô luôn luôn cảm thấy fan chú bọn họ Mạc Cảnh Sơn hy vọng căm rễ trong đơn vị cô.


Advertisement

“Bích Ngọc, để dì nấu ăn mỳ cho con cháu trước, lát nữa sống sớm đi, đêm tối đừng ăn quá nhiều, cứ tùy tiện ăn chút nào đấy là được, tương lai dì đã nấu đồ ăn ngon mang đến cháu”

“Vâng ạ” Mì của dì cũng khá ngon.

*

“Kiều Bích Ngọc, tuy nhiên mẹ của cô làm những chuyện sai, tuy vậy dì của cô ý thật sự cực tốt luôn ấy” Lucy nhanh lẹ giải quyết chén mì thịt bò cà chua của mình.

“Tất nhiên” Kiều Bích Ngọc vẻ mặt trông tự hào, liên tiếp ăn mì ramen.


Advertisement

“Thực ra, dì tôi trước kia là 1 trong thiên kim tè thư không va tay vào bất kể chuyện gì.

Mấy năm trước, khi bà ấy chạy trốn khỏi bên họ Kiều với tôi, tài nấu nạp năng lượng của dì tôi đã biểu thị ra dù sao thì cũng làm món ăn ngon đến cô, Mạc Cảnh Sơn new đúng, về sau cô nên hiếu thảo với dì.

“Lucy, mái ấm gia đình cô nắm nào?” Kiều Bích Ngọc không nghe cô ấy đề cập đến.

Kiều Bích Ngọc sững sờ, dẫu vậy không hỏi thêm câu nào.

Tối ni hai người ngủ thuộc trên một chiếc giường 1,5 mét, đấy là phòng trước của Kiều Bích Ngọc, Lucy rước vài loại khung ảnh nhìn hết sức thích thú, dòng kia là ảnh của Kiều Bích Ngọc cùng Đường Tuấn Nghĩa khi còn nhỏ.

Khi còn bé xíu Kiều Bích Ngọc hết sức xinh đẹp, đôi mắt to đen láy nhanh nhẹn hoạt bát, Đường Tuấn Nghĩa bên cạnh cô khi còn bé bỏng cũng khôn cùng đẹp trai, mà lại nhìn tất cả chút gàn nghếch.

Cung Nhã Yến đã ráng khăn trải giường mới và màn phòng muỗi mới, vững chắc chăn là màu hồng cùng với viền ren.

Lucy quan sát Kiều Bích Ngọc, trông cô không thể như đầy đủ thiên kim tè thư nhà quyền quý khác, trong tim ước chừng bên họ Kiều này nuôi ra một cô nàng giản dị như cô thì cũng khá lạ.

Kiều Bích Ngọc không ưa thích ren hồng lắm, nhưng mái ấm gia đình cô nhất quyết mua phần đa thứ này, cô cũng không thân thiết nữa.

Nhưng Lucy luôn luôn cảm thấy không dễ chịu khi năm trong “phòng ngủ công chúa nhỏ” này.

“Đừng nhằm ý, lát nữa tắt đèn thì sẽ không thấy gì nữa”

Kiều Bích Ngọc vươn tay kéo đèn ngủ lân cận giường, nó mờ đi, chỉ tất cả chút tia nắng yếu ớt ở đèn mặt đường lọt qua ban công.

Xem thêm: Đã Đời Khi Biết 15 Địa Điểm Ăn Ngon Tại Sài Gòn Nổi Tiếng, Quán Ăn Gần Đây Ở Sài Gòn Nổi Tiếng

“Cha mẹ nào thì cũng coi con cái như bảo bối mà yêu thương trong tay. Mái ấm gia đình tôi chỉ có một người con duy nhất là tôi. Mỗi lúc họ thong thả là lại mê thích đập các thứ này vào tôi”

Cha người mẹ nào cũng luôn muốn cho con cháu mình đông đảo điều tốt đẹp nhất, thu xếp một đụn lớp bồi dưỡng, theo chủ kiến của Kiều Bích Ngọc, cho dù dày vò cô thế nào cũng không sao, chỉ cần không xay cô đi học bầy là được.

Luey teo duồi thuộc cấp một phương pháp thoải mái.

So với chiếc giường lớn ở trong phòng họ Quách, mẫu giường của Kiều Bích Ngọc khiến cho người ta cảm thấy dễ chịu và thoải mái và dễ chịu hơn Luey nhắm đôi mắt lại cùng hít thở mùi của căn hộ này, gồm một cảm xúc như ở nhà, một cảm giác ấm cúng như vậy, rất không quen với Lucy.

Cứ như thể lúc đang làm cho việc bên phía ngoài một mình mệt nhọc mỏi, tuy đây không phải là căn phòng quý phái nhất mà lại khi näm xuống thì quan trọng đặc biệt thoải mái, có thể chìm vào giấc mộng ngay lập tức, có thể thư giãn body mà không nên cảnh giác.

Ngay khi Lucy đã nhắm mắt chuẩn bị chìm vào giấc ngủ, smartphone di hễ của Kiều Bích Ngọc thường xuyên kêu lên, giờ chuông hốt nhiên ngột thức tỉnh Lucy.

“Kiều Bích Ngọc, cô mau gấp rút trả lời điện thoại, hoặc ném điện thoại ra không tính cửa sổ”

Luey là 1 người cáu giận và cực kỳ ghét tín đồ khác có tác dụng phiền cô ấy lúc cô ngủ.

Kiều Bích Ngọc bị người thiếu nữ bạo lực sát bên đá vào chân, xa lánh tức bò lên, nhảy dậy bật đèn ngủ trước lúc nhìn vào smartphone di rượu cồn và trả lời.

“Xin chào?” Kiều Bích Ngọc không chú ý vào màn hình điện thoại, để ý xoa mông cô.

Ở bên kia điện thoại, kẻ thù lập tức ném ra một số lượng giới hạn thời gian: “Ngày mai đề xuất trở về”

Kiều Bích Ngọc bất ngờ đột ngột đứng thẳng dậy, là Quách Cao Minh gọi đến.

“Khó khăn lắm em bắt đầu về nhà một chuyến, ngày cơ em về được không?”

Cô yếu đuối ớt thủ thỉ “Em thật sự nhận định rằng anh đang thảo luận chuyện này cùng với em sao?” Quách Cao Minh nói cùng với giọng điều kỳ quái: ”…Hôm nay hốt nhiên nhiên trở lại nhà họ Kiều, em cũng ko nói mang lại anh biết”

“Em đã đi đến nhà họ Kiều hơn hai tiếng rồi, đang chuẩn bị đi ngủ đúng không? trước khi đi ngủ em cũng ko nhớ mình yêu cầu gọi điện mang đến ai đúng không?” mùi thuốc súng càng lúc càng nồng.

Lúc này Kiều Bích Ngọc mới nhận ra xúc cảm khủng hoảng.

Cô quên mất.

Sau khi được Mạc Cảnh tô giáo huấn một hồi, cô trọn vẹn quên mất việc gọi Quách Cao Minh.

Kiều Bích Ngọc giả vờ ổn, nói một cách bình tĩnh: “Em vẫn định điện thoại tư vấn cho anh thì anh đã call rồi…

Quách Cao Minh vẫn chưa lên tiếng hiệu quả là bây giờ có giờ gõ cửa gấp gáp, đó là dì của cô Cung Nhã Yến lo ngại hét lên: “Bích Ngọc, hôm nay cháu quay trở lại mà chưa nói với Cao Minh sao? cháu đừng ngủ vội, mau hotline điện mang đến cậu ấy”

Kiều Bích Ngọc cứng người, phương pháp một chiếc smartphone vẫn có xúc cảm lạnh lẽo.

“Ngày mai em vẫn quay về” Kiều Bích Ngọc hối hả hứa.

Quách Cao Minh không còn biết rằng cô đã sớm xem nhẹ chuyện gọi cho anh rồi, tuy säc mặt hơi cạnh tranh nhìn nhưng lại vẫn giữ lại một câu: “Đi theo Lucy, nhớ là cái tính xuất xắc chọc phải bất tiện của em. Nếu gồm chuyện gì, anh sẽ đích thân cho tới thăm mái ấm gia đình em”


eyJpdiI6InFxVkdDWHFZdzh3YTVIdFYydkNTYWc9PSIsInZhbHVlIjoiXC81bmh1VmVyTHVRUnAwWTcyb0NqMFJGNnBRbURwZzBKZ2dMT3ZsWE1sQTlNQTRjS0dGazJQd0VjSjV6NEViYWw2TnJvU21CSHJJbFBYcnBNOGNqdlhWRGlVR0VDMXdvbFhyYWpibjdVemdqQ1wvY2NkT0FiK1RqSWZKSVBBRWxsMSIsIm1hYyI6IjI5YzdmYjg3MDY4NjQ5YjJmMzE1MmQ5ZWJlN2JlMWYzYTFkNDQyNzE5NGFlYWFiY2QzNWVkZDRmN2M4ZWE1ZDcifQ==
eyJpdiI6ImxlSU1tMHJUQ01KSzNvUmgxdExxV1E9PSIsInZhbHVlIjoiNUVQV3ExNU5wT1lXRHU4Y3RITzljOHR5WUtuczI4UDNBYkNLYXZRTXBKbHdFRyt4ZTNCT0hDN1EzdkpxVXU4Y2xJV3BPaEI3RzF0Uk9jc0tMQjE3NDYwTTMxYUFjNVZKbGR6aXRJRFRMNlREa1VoNjhFdFc0aUpmZUtVSXMyTTZvc0FXMWZ4QWNcL2J0Y0xMTHNVYXFaeE9rWUo4XC9yTVRJSzdBTXBvZkxLM3QybjlkNDFVRjIzKzJsdlRWcDlqY3c3cWoyYzNKbmZqRXVUK29jXC95UmJhcGVmT1puY2hqS3l6eEp3MzFVaGM3TlVYWjF5RUpIRjNXYzFmY0lZc05EWE9Xd1dmMVhkY0tIRVhcL3lxVU9BbE51T1Z3alI1UWRMSm9vMHNWK0VKRndQc294czhQZW9peUE5cUFodXFkcDJoK2dJbkdnbTYxNzRIblhBSXJ4eDkzNm05ekVadUt3TjJQRzRSM3BacnVIVWFiUUlUVGJ1K1c0eGFxOW1kdllwdkQyM0lpMVduVFU1cno5eldTUzA1b2lqRk44SjY1YnhveEMxOSt3clgxeW5rbkEybGw0a2Q0OUp5WnhcL0pVSDE0IiwibWFjIjoiYzA1YmRiMWNjNmYxZWNiNWMzZDI3MGViNzQyNjBhNDJlODZhOTg2ODhjNjQ3YzQ4NTJmM2IwZWIwZWVhZDVjYSJ9
eyJpdiI6Ijc2TjlDK0U4bURRVktmTTEwb1dtK2c9PSIsInZhbHVlIjoiK05jSTNMVU4wQ1BIN1Rkb1RFZEJsa3V3MGo0MFlkRHByOWdWb2sxbFJCd3pKK2E0elM2QllaUkFWRDFwMjY1T3FvZkpITTUzMHdyY1FnNVpyMVZTWU9iUnlHQ2E0ejJDRjJaakFzXC9mMFNxb0s1NU1kQUdNWjEwUUhXN0JZdVFLcDZcL0k0RDJRakxPM0RQVDVCUXZOeE53NHMrWFBhYk9HYVwvM21rZ1dnRGk3dEp5d0ZZanNOalpMMlZjTGs0ejhYOG9VYXV5U0R5dGVrWkl5aWRLRmd5UT09IiwibWFjIjoiOTI3M2ZiZGU0OWU5NzljZDI1ZjAyMzQ2Y2E4OWU3ZTFmZjQ5ZGZhN2ZjZWE3OGZmYmQ5ZWE4MmU4ZTFiMjk4YiJ9
eyJpdiI6IlJXd3ROeTFtWlFzN2hCdE9jUU9EN1E9PSIsInZhbHVlIjoiXC83M2RTdzg5enh4UjlYMTNtK3dTMFlSTkVNcFNZck5xalJhQTVNWkNydTFxc2FybGRjWStzRit5dU1yVlFzMkozNVBVNFlLeGZOOUlqdDdOQk9qMlNWRzZxNCswWkRRZkRNMkFyRWVlbE9iOWNwc1AzN0RtWjNsQ2VsSTEwRk5UcFppUmJoQ2Y1WVZKSStaNzFDOVUwS2o4TjZwcENZbE5JbWRKeEV1UGZoWjRnTDJZOEt2WUhNeGx2WmxcL0F1VmRncHEwK0xKcGUzdkJiWGM2T2YrUTNyWXV3WlRSUUorN05MZG9oVjByQ3VCaVR0azNJVU9JR1lWaXVGT0dxZk91cnNwZEptVFpGSW1FMUFVY0hKNmdoamNQXC9RWGFveERPZUVxNVExTjd6Z21IeU9FaDQ2K2xlaXZoaWtMcjZuNEhKXC9UUGVhVW9vZ3JvXC9SZ241ZDY3TEE9PSIsIm1hYyI6Ijc4MzZkMjViZmQzZTM1ZWM3OGViNWEzYjk3NDY2YjM3NmYwYzM1MWUxOGRlZWZkMTZmNDQwZDE2OGNmZmZkODAifQ==
eyJpdiI6IkEwNzN4Sk9VZWNEOURVR3dUK3ZGaEE9PSIsInZhbHVlIjoidURyOVpVWXhNQU5nakNzMG1EOG5WcXhcL1pXZVlNOVFjM0VZZmpPVVhiXC93STE1U2wwUXpzcGM5ZTM4QkFiN1VoeFAyZWlVUjR5XC8rbTBnKzlJQlhHejY3OTIwS1pOeDd1MEtIakZRZ3cwRjVIU1VHQitoWUVNN2pCYmtCdU9cL3QwekJTVE5KWkwyd1ZrNEhzbUJGWFAyRFJDbml0dDQrMlZ0RzV0emdsamZlVT0iLCJtYWMiOiI5YWEyMjJmNzYwNzFiNjE5ZmZjOGMwYjI1MzYxZDQ4MDlmYWM4NmY0ZjdlM2JmNzQzZDIyYzRmZDYzMzJjNmUyIn0=
eyJpdiI6IlAwWEwzbU5FWk5tYnE3NU9cL1BPRFR3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IlBYblFiNzJlSzdVYWRITXk0cFFhUklhem1NUGF2Q1J0dHlVbCtLQlBTRGtaWW1ITzZNTGxucTVXeGt3UU1EdmpmQ0xlZ3JFYjRPeE9CYUp6RVlzZ2xKNDFEbEFrSFVhK1BnZHlRVitJdkdlNnJFeE11b1l5WlNrdVdUOUxqRkdCNVhvYkVFMzQ4ZkZlbDNBMkIzT1A3dlRuUnREdHhjaWx1dzVabkJKNVg2WHdJaGxWdVY2QXp2UGVpR2krZDZ6SVVMcWpJcXdFaElYRm1OS3VuSW5ObFRkOWdNN09CREhJUG5Vc0c1MERSMk40UzFORmJnZDM0QkhlXC9ONkVuNmg2IiwibWFjIjoiYmM0YWFlMzcwYzlhZTQ2ZDA0ZTM0MzNjMmQ2ZDZjYWIxMGZkYmY5ZGU4NWQ1MWY1MmM4ZmQyOGZmN2MxODY2ZSJ9
eyJpdiI6ImJieEdNYmxDQldCcUswMDlwVzU3MkE9PSIsInZhbHVlIjoiSVJmREN4OFlRZXpmaDg1c1hIV2NWSjVteVJ5QW1yUDk5V1J1a3h6WEh1eHBLZ1wvMm14WUhHMlhKcEI5WWxGOUhvN09rSWEzMWE2SlNtY1wvTHJaOTBUblNnTk91b1wvdDdVOUEwZXR4aDRVVWJVemRzRnVLVXlSQXBwVmVkazdjeUpHY0MyUlVQNGVLZnFiME9CZ0E4VmlleWxyM0VpNFwvSVdGeEtHc210N1BoYjk1QVN1NmJMbW81bDZQb0g1SGF2aUJ6RitSTTFFQXR0cmlSdHN6QU9BbUxjXC91WURmYVluUlwvOEFFWURFc3BPNFpRdjRKc1RTOGR6eHpZXC9DOEVBcXdiMld0STBmNElMekh0ZWFEV0Z5bGdORW9LR0lQVGJJdjhyUlhsVU4xRlpcLzNLU1lrWktCc1dVZmlsbHRJeGRXRSIsIm1hYyI6IjFjNzMwNWMwOTBkMDZjYmU2NjQ0MTllNDU2NzI5YzhlMWIwZmUyMDVkZDQzMjgxZWNlNThiOTI4ZTA4MzE2NTcifQ==
eyJpdiI6ImZjUDVWQUpFZVBuS2s5U0ZvQ1czZ3c9PSIsInZhbHVlIjoiMlwvd0RkXC94R0diTVBpOFdaYWhPVTBYZElOYUdkR2pXZ2x1M1VkMG9SXC9oYm1xSFNOZm1nUmxJczlUK25FclFlSTFtTUtndTNnU25hSlwvNXFZVzQxRzJ5VDJIZFVXc05mdDc1NTE4eG00M1lnPSIsIm1hYyI6ImZiMzliMjliZmUyYmU0ZGVhYzA5YTk3YTcyMjQyM2M3YjE5MmZkYzZlNjRkNWU0Yjk3Njk4OTM3ZGVhNGMzNzgifQ==
eyJpdiI6IlBJZHVuKzMzeVRtZ1hMNm45cHBzOUE9PSIsInZhbHVlIjoieXkxaklnYUpXdFVPMjNHdmdoSWtBRUJXRHFjWFUyWUVBK1FqaXhDTHUrN1FmKzZoY2h6bEsrZEo1VHg0SGNnWXBnZDhRRkxqWG15bk5CbUJWbjJlOGVQRFBidzRFaUlTTFlJQ1wvU1Z0SnJxXC9NU2lrTVJkMFR3V2FlN01HMk5VVEg0N2V1ZTlXQkgwbjlEZnBkNzdaNVBZc1J3YXZiSGYxUWcrdzJUOVAxcXk3TVNPUzVzaXhQUENoaHppdjdQNG80STVha0NZZmJDcWJORjl4cHpBaEZaOXlidlwvVXFxZEhGMTJOckhUZWQ3cUlXY3VsbTZYalFCTU03T2dmMThHSWE2ajZpRFMxY0EzWTNRQkhwdXIyT1E9PSIsIm1hYyI6IjAzYWM0MjQ2M2FmMTJmOGIwMjkxMjBjNjMyY2ViZDQ1ZDJiMGQ2ZGE2ZmQyYzdhZmRhN2Q1MTlkNjAxZTRiNGYifQ==
eyJpdiI6Ik5TNjdWXC9aYzRocEZCQmQzNlpnQm93PT0iLCJ2YWx1ZSI6IkNCYmEwb1p4MlhPaHRSZUs0MjRWNzlHTEFLYjFOdkVjdkdGclBNK1NFTk1qSm1PM2FVT2JkYkFjazRPRTVpcmQiLCJtYWMiOiJlMzcyOTI2YmY0M2RmZjQ3NDVkOGJhZjQ4OWRhNzU0NDkwZDllOTk3YTFhZDM3OTEwZjFkYTlhMmVlYWUzYmJlIn0=
Bài viết liên quan

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *